Valentine là dịp để các đôi tình nhân trao yêu thương, dành sự quan tâm cho nhau. Thế nhưng, trái ngược với niềm hạnh phúc của bao người, đây cũng là ngày đầy tâm trạng của những trái tim cô đơn. Hãy cùng VOH thưởng thức các dòng thơ, cap và hình ảnh Valentine buồn trong bài viết này nhé!
Khi cô đơn, bạn thường làm gì để “xử lý” nỗi cô đơn ấy. Đôi dòng stt/cap Valentine buồn sau sẽ giúp bạn điều chỉnh lại tâm trạng, tiếp thêm động lực để bản thân có thể tự tin kết nối với người khác.
Xem thêm: 70 lời tỏ tình ngày Valentine ngọt ngào và lãng mạn nhất 90+ stt thả thính Valentine cực dính, “đốn ngã” tim crush Valentine trắng là ngày gì? 20 lời chúc Valentine trắng ngọt ngào
Trong tình yêu, đâu ai có thể đoán trước đoạn tình cảm của bản thân dài ngắn bao nhiêu. Vì vậy, khi ai đó chia tay người mình thương tâm trạng sẽ buồn bã, đau khổ biết nhường nào. Những câu cap Valentine buồn chính là tiếng lòng của bao trái tim tan vỡ, cùng đọc và suy ngẫm nhé!
Nhớ nhung luôn là cảm xúc thường trực của những cặp đôi yêu xa. Dù cho có gọi điện, nhắn tin mỗi ngày thì nỗi nhớ đó không bao giờ nguôi ngoai. Hy vọng các stt Valentine buồn dưới đây sẽ phần nào vỗ về trái tim của bạn. Hãy tin rằng, khi yêu thương đủ lớn, mọi khoảng cách đều được xóa nhòa.
Xem thêm: 100 lời chúc Valentine người yêu lãng mạn và ấm áp nhất 160 lời chúc Valentine dành cho các cặp đôi, bạn bè hay nhất Valentine là ngày gì? Bạn có biết truyền thuyết ngày Valentine?
Thơ ca chính là tiếng lòng của người nghệ sĩ. Hãy cùng lắng đọng với những vần thơ buồn ngày Valentine để cảm nhận sự cô đơn, bất lực trong tình yêu của các thi sĩ. Họ gửi gắm, truyền tải tâm trạng mình qua từng con chữ mộc mạc, bình dị.
Người đi chơi lễ Tình nhân
Còn tôi xuống phố một thân một mình
Tình nhân vui lễ nhân tình
Còn tôi vui với bóng hình riêng tôi.
Mơ màng hình bóng xa xôi
Tìm người xuống phố cùng tôi đỡ buồn
Nhưng sao giọt lệ cứ tuôn
Vì không người đóng vở tuồng tình nhân.
Khi xưa mình cứ phân vân
Nên giờ chẳng nợ chẳng nần gì nhau
Một mình đôi lúc cũng đau
Thôi thì cứ rủ nỗi sầu chơi chung.
Valentine buồn, ngồi đó một mình anh
Gom nỗi nhớ thả trôi theo làn gió
Bởi tim anh cô đơn tựa nhánh cỏ
Cứ phất phơ theo cánh gió vô hình.
Ngày thật dài mình anh bước lặng thinh
Tìm bóng hình người từng yêu thuở trước
Nhưng thời gian đâu có thể xoay ngược
Mà cứ trôi theo tạo hóa suốt đời.
Ngày mai đây, ngày lễ của lứa đôi
Họ yêu nhau trao nhau lời ân ái
Còn riêng anh ôm niềm đau khắc khoải
Gửi ngàn mây xa mãi phía chân trời.
Ngày mai là lễ Tình nhân
Nghĩ tới lúc trước bội phần xót xa
Đêm thâu nghĩ đến người ta
Tưởng rằng hôm trước mà xa lắm rồi.
Ngày xưa em đến bên đời
Bên nhau ta nói ngàn lời yêu thương
Thế mà đứt gánh giữa đường
Em đi đi mãi! Xót thương mối tình.
Thế gian này - một chữ tình
Làm cho đau đớn có mình tôi đau
Tình càng lâu, càng đậm sâu
Một mình nhớ lại tình đầu xót xa!
Valentine em đây chẳng có quà
Thầm hờn dỗi muốn oà lên nức nở
Nào khoảng cách có xa xôi trắc trở
Tại vô tình làm tan vỡ trái tim.
Suốt đêm trường trong quạnh quẽ lặng im
Thôi vội vã kiếm tìm chi nữa
Chắc có thể người ta quên lời hứa
Đâu còn gì cứ ngỡ thành người dưng.
Yêu đắm say một thuở ấy đã từng
Tưởng gắn bó nên không ngừng hy vọng
Ôm gối mộng chỉ âm thầm lẻ bóng
Người xa rồi còn đọng lại xót thương.
Valentine em lại chẳng có anh
Nơi lối cũ một mình đành rảo bước
Nhìn họ sánh vai nhau về xuôi ngược
Khao khát thầm ao ước một vòng tay.
Valentine sao gợi nhớ lắt lay
Buồn chớm sợi giăng mi gầy thả lệ
Anh quên hứa hay hoa hồng trao trễ
Cho tim chờ, dạ cứ thế hoài mong.
Valentine nghe lạnh giá tràn lòng
Bao kỷ niệm ùa vào trong ký ức
Bờ môi muốn tìm nguồn yêu rạo rực
Khỏa đêm dài thao thức gọi người ơi.
Valentine hai đứa ở đôi nơi
Xin nhắn nhủ vài lời sang bên nớ
Em vẫn muốn ta tròn duyên chồng vợ
Để trọn đời không phải dở đường tơ.
Mấy ngày Tết đi qua nhanh quá
Cảnh đìu hiu, vốn chả mong gì
Đâu còn tâm trí mọi khi
Dịch đang bùng phát cách ly mà buồn.
Mưa rả rích, giọt tuôn than thở
Bao người lo, phố nhỏ buồn nhiều
Sắp ngày lễ đỏ tình yêu
Nhân duyên phận gửi chớ kêu phiền lòng.
Tạm gác lại, không mong ngóng đợi
“Va-len-tin” tình hỡi đừng hờn
Mặc cho “gió bão” thành cơn
Hãy cùng chia sẻ có hơn không mình.
Thương nhau lắm, lặng thinh không nói
Ngày xuân sang, lễ hội đô thành
Giàu sang phú quý nhiều anh
Ta nghèo không dám thả phanh so cùng.
Trọng tình nghĩa, thuận chung hạnh phúc
Cảnh phù dung, chẳng thức thế thời
Tâm đầu ý hợp đời tươi
Dẹp song dịch đã… nụ cười như xưa.
Va-len-thai lại về em nhỉ
Dịp đầu xuân hoa lá xinh tươi
Như đôi ta gắn bó tuyệt vời
Dẫu xa cách dặm ngàn thương nhớ.
Anh đã hứa ngày Tình nhân đó
Đến Hà thành vui với em yêu
Cho bỏ đi mong ngóng bấy nhiêu
Cả hai đợi trong niềm xao xuyến.
Rồi ta có những ngày âu yếm
Với mận nồng ân ái đam mê
Tuy chưa là duyên phận phu thê
Vẫn say đắm còn hơn thế nữa.
Nhưng đâu ngờ những gì đã hứa
Đã không thành hiện thực em ơi
Vì cơn đau bất chợt đến nơi
Để anh phải ôm sầu lỗi hẹn.
Qua suy nghĩ thấy càng thêm thẹn
Bởi em yêu quá đỗi nặng tình
Vào Sài Gòn giữa lúc lung linh
Của ngày Tết cận kề đến ngõ.
Chăm sóc anh không nài gian khổ
Sợ trong đêm thao thức chẳng yên
Cô đơn theo dai dẳng lụy phiền
Đáng thương lắm nàng ơi, anh hiểu.
Trong biến cố mới hay trung hiếu
Ở bên em anh thấy ấm lòng
Không tị hiềm nặng nhẹ đo đong
Chỉ mong muốn cùng nhau san sẻ.
Va-len-thai này tuy không thể
Chớ dỗi hờn anh nhé em yêu!
Có một năm nào như năm nay?
Vào xuân tuyết trắng cứ rơi đầy
Cành cây đọng tuyết không ra lộc
Hoa nở trong nhà thật lẻ loi.
Có một năm nào như năm nay
Ngày yêu đã tới đọng vơi đầy
Tuyết rơi lạnh lẽo, không nắng trải
Hơi ấm tình người biết tìm đâu?
Valentine ngày tới có nhạt màu?
Tình yêu chất chứa, tuyết rơi mau
Trời khóc cho tình trên nhân thế
Bao nỗi thăng trầm, bao khổ đau.
Lạnh cứ kéo dài có ngóng trông?
Tình yêu gợi nhớ lúc đêm đông
Giữ lại cho nhau ngày xưa ấy
Ấm áp lòng này giữa hư không!
Valentine năm nay buồn hơn trước
Con đường xưa, không còn bước bên nhau
Mình nắm tay, hai đứa tựa chung đầu
Đường vắng lặng, chìm sâu vào đêm tối.
Đêm lặng lẽ ánh đèn vàng le lói
Bước cô đơn trong ngõ tối một mình
Vắng em rồi, con phố cũng lặng thinh
Lòng chạnh nhớ, bóng hình người em nhỏ.
Bao thương nhớ phủ trùm căn gác trọ
Đêm về khuya cơn gió lạnh vào hồn
Xa em rồi, ta xa cả nụ hôn
Tình yêu ấy, vùi chôn vào kỷ niệm.
Thương nhớ lắm, nhưng biết đâu tìm kiếm
Người tôi yêu, hoa tím của ngày nào
Con đường tình giờ cũng đã xanh xao
Nhưng kỷ niệm, vẫn ngọt ngào thương nhớ!
Thế là mùa Valentine năm nay
Không có dấu chân anh cùng em trên bờ cát
Lễ Tình yêu chỉ dành cho người khác
Với hoa hồng và những chiếc bánh socola.
Dẫu biết rằng năm tháng đi qua
Quá khứ và tương lai có nhiều thay đổi
Điều biết trước nhưng khó lòng tránh khỏi
Những cuộc tình vỡ vụn bởi thời gian.
Đừng nhắc câu: sao duyên phận lỡ làng
Yêu trải nghiệm và hôn nhân mới là thực tế
Chẳng ai muốn mối duyên đầu tan vỡ
Nhưng phải đành chấp nhận thế mà thôi.
Anh và em không chót lưỡi đầu môi
Đã đến với nhau bằng trái tim chân thật
Nào ai nghĩ sẽ có ngày mình lạc mất
Những dấu yêu xưa thành quá khứ vô hình.
Xin chúc cho em trọn vẹn cuộc tình
Đừng phung phí thời gian còn lại nhé
Chúng ta đã đi qua những tháng ngày son trẻ
Cố giữ gìn chút kỷ niệm về nhau.
Dĩ vãng ngày nào giờ đã qua mau
Tuổi hoa râm đã bắt đầu biểu hiện
Anh vẫn bước trên con đường khập khiễng
Để đi về… điểm cuối đoạn đường xa.
Tháng hai về là tới lễ Tình nhân
Bao lứa đôi đang hân hoan đón đợi
Xong nhiều bạn lại “nỗi buồn rười rượi“
Bạn lên đường nhập ngũ… đúng tháng hai!
Nhưng không đâu! Họ sẵn sàng nhập ngũ
Tiễn bạn trai họ khích lệ lên đường
Bảo vệ Tổ quốc là trách nhiệm thiêng liêng
Hoàn thành đã rồi về xây hạnh phúc!
Anh cứ đi ở nhà em vẫn đợi
Chờ anh về trong cuộc sống đoàn viên
Ngoài đảo xa hay ở mãi vùng biên
Em đã hứa… là dĩ nhiên thực hiện!
Anh yên tâm lên đường làm nhiệm vụ
Nơi quê nhà em và các song thân
Vẫn vui vẻ bước vào vụ chiêm xuân
Chăm cho lúa và cây màu tươi tốt!
Đi đi anh rồi ngày mai trở lại
Đăng ký và làm lễ cưới nghe anh!
Xuân vẫn lạnh, chăn đơn gối chiếc
Chẳng biết anh biền biệt phương nào
Nhớ sao kỷ niệm ngọt ngào
Bên tai là những thì thào đắm say.
Cuộc đời gió thổi mây bay
Tơ vương còn đó người nay xa vời
Vương giọt lệ thương sầu trên tóc
Khóc cho ai đắng đót tim nhàu.
Tình khờ ngày ấy còn đâu
Ai ngờ thoáng chốc bóng câu qua đường
Đã mang nợ, tình anh không trả
Để cho em vất vả đường duyên.
Giờ đây phận gái thuyền quyên
Bến thì vắng khách, con thuyền trôi xa
Lễ Tình nhân của người ta
Mình em đêm vắng nhạt nhòa… lệ rơi.
Valentine anh viết gửi cho em
Những lời thương tiếng nhớ nồng nàn ấm
Tình yêu anh mãi đong đầy ngọt mật
Không bao giờ phai nhạt dẫu phút giây.
Tuy chúng mình ở hai đầu xa ngái
Một bàn tay chới với một bàn tay
Nhưng thâm tâm anh mãi nghi ngút đầy
Bóng hình em chẳng thoát bay theo gió.
Valentine viết vài lời nho nhỏ
Gửi đến em với tất cả chân tình
Khát khao này đem chuốc cạn điêu linh
Nhận nha em cho duyên mình nồng thắm.
Valentine mình anh ngồi lặng ngắm
Hình ảnh xưa hai đứa thật ngọt ngào
Môi kề môi vòng tay âu yếm trao
Khiến lòng anh dâng trào bao cảm xúc!
Valentine này lại vắng em
Nỗi buồn trong dạ cả thâu đêm
Em chưa về được càng nhung nhớ
Nghe xót xa lòng, đau cả tim.
Valentine này lại xa nhau
Môi thắm giờ đây đã nhạt màu
Không em, nỗi nhớ càng sâu thẳm
Em đã yên bình nơi chốn đâu.
Valentine này lại cách xa
Anh ngắm hoàng hôn nắng nhạt nhòa
Anh đem gửi gió niềm nhung nhớ
Gửi cả tình anh nơi chốn xa.
Valentine này buồn thật rồi
Em không về được, chỉ mình tôi
Phố buồn đếm bước chân đơn lẻ
Mơ về kỷ niệm đã xa xôi.
Valentine nay đã thật gần
Sao lòng tôi vẫn mãi bâng khuâng
Tên em tôi gọi trong tiềm thức
Mãi gọi nhân tình… hay cố nhân.
Valentine anh viết mấy vần thơ
Bởi trong buồn đang tràn về nỗi nhớ
Những ngày đầu bỡ ngỡ vắng em
Của nỗi niềm chấp chới đơn côi.
Có phải chăng xa xôi cách trở
Để trong thơ mới gặp được em
Xưa mình đem lòng thương nhớ
Sao nay lặng lẽ nơi chân trời mờ xa.
Valentine muốn tặng em nhiều quà
Anh phận nghèo chỉ có hoa hồng đỏ
Món quà nho nhỏ thấm đậm tình xưa
Nhớ lại chiều mưa đưa em về cuối phố.
Chiều hôm xưa có điều gì trăn trở
Khi anh về… em không nỡ chia tay
Đã bao ngày ngập ngừng muốn hỏi
Nhưng khó quá… để lỗi đến bây giờ.
Valentine viết mấy vần thơ
Không gặp lại… gửi vào trong mơ nhé
Và anh lặng lẽ quay về một miền nhớ
Nơi hồn thơ không thể thiếu hình em.
Em không sợ cái lạnh của mùa đông
Mà chỉ sợ một mình, gồng nhung nhớ
Lễ Tình nhân nhìn cặp đôi dạo phố
Em chạnh lòng nức nở… mặn hỏa châu.
Anh không biết… khó chịu thế nào đâu
Bao nhựa sống thôi tràn trề khô cạn
Trái tim si chết điếng trời lãng mạn
Những tủi hờn giăng ngập khắp lối đi.
Lễ Tình nhân sao lại đến làm chi
Để cho em phải siết ghì… cô lẻ
Nhìn lượt người tay đan tay vui vẻ
Em một mình… lặng lẽ một mình thôi.
Lời thơ ơi… bay đến nơi xa xôi
Chạm trái tim một người em yêu nhất
Rằng nơi đây… em quay cuồng bội bực
Thơ xuống dòng… tình chất ngất dâng cao.
Chiều qua phố dỗi hờn lên màu mắt
Bước lang thang nhìn thiên hạ đông vui
Tay trong tay họ hạnh phúc tươi cười
Mặt hớn hở tung tăng bên một nửa.
Họ sánh đôi yêu thương thật tình tứ
Chỉ riêng em thầm lặng đếm xót xa
Kỷ niệm xưa năm tháng cũng nhạt nhòa
Người quay gót về miền xa xa lắm.
Quên dấu yêu với tình đầu nồng thắm
Quên em rồi quên phố nhỏ chiều nao
Bao đắm say với hẹn ước ngọt ngào
Từng âu yếm những mùa Tình nhân trước.
Mình mất nhau em làm sao hiểu được
Tại số phần hay người đã đổi thay
Bao năm qua vẫn thương nhớ ngập đầy
Mỗi khi đến Valentines kỷ niệm.
Chiều dần trôi em một mình tìm kiếm
Giữa dòng người hình bóng của ngày xưa
Dấu yêu ơi! Nhớ mãi đến bao giờ
Hồn lạc lõng gót mòn lòng phố nhỏ.
Anh có còn yêu em nữa không?
Khi Valentine qua mà đông lạnh thế
Một mình em tự ôm mình như thể
Cả thế giới này tồn tại một mình em.
Tiếng mưa đêm rả rích bên thềm
Lặng lòng quá một thời nông nổi
Khép lại đã thời yêu thương lầm lỗi
Phải chăng giờ em phải tự yêu em.
Mưa chợt buồn làm đôi mắt lem nhem
Son không điểm để mùa đông làm tím
Em cứ hỏi phải chăng em tìm kiếm
Cái vô hình đã mất dấu từ lâu.
Giá gặp người em muốn hỏi một câu
Anh còn mãi yêu không người hỡi?
Để tháng năm đi qua em mãi đợi
Trọn vẹn mùa yêu thương Valentine.
Valentine rồi em có hay
Anh chờ em mòn mỏi tháng ngày
Em đi rồi buồn vương khắp lối
Anh u buồn thương nhớ bóng ai.
Valentine rồi em ở đâu
Chỉ còn anh mang nặng nỗi sầu
Đóa hồng tươi dành cho em đó
Bao ân tình biết gửi về đâu.
Valentine rồi em mãi xa
Gom nhung nhớ anh xin làm quà
Trao cho em người tình bé nhỏ
Với một thời yêu dấu đã qua.
Valentine rồi nhớ đầy vơi
Lễ tình nhân thiếu vắng bóng người
Một mình anh âm thầm chiếc bóng
Mơ một ngày ta bước chung đôi.
Lại thêm nữa một mùa xuân quạnh quẽ
Sầu vây quanh cô lẻ chỉ một người
Tết đến rồi mà sao vắng tiếng cười
Cánh hoa đào không tươi màu môi thắm.
Nhớ ngày nào Valentine say đắm
Anh bên em cùng ngắm sắc xuân về
Trao ánh mắt cuồn cuộn sóng đam mê
Trộn mái tóc môi kề chung nhịp thở
Cũng bởi vốn tình yêu là duyên nợ
Mùa xuân tàn dang dở một nhành mai
Con đò ngang khuất bóng một hình hài
Hương ân ái dần phai theo ngày tháng.
Bao kỷ niệm đã trở thành dĩ vãng
Mùa xuân về đâu, rạng nổi nụ hoa
Đêm tình nhân anh gục dưới trăng ngà
Rượu cạn chén xót xa ngọn nến tắt.
Mỗi mùa xuân hồn anh thêm héo hắt
Cuộc tình buồn như vắt kiệt con tim
Hạnh phúc đâu hay sóng đã cuốn chìm
Giữa biển đời cánh chim bay mỏi cánh
Valentine mình anh trong đơn lạnh
Chắc giờ này em hạnh phúc bên ai
Còn nhớ không xuân ấy cánh hoa cài
Đã rơi rụng… khi hai người hai lối.
Nếu bạn đang tìm kiếm hình ảnh Valentine buồn để đăng lên mạng xã hội thì đừng bỏ qua các gợi ý sau. Những bức ảnh này sẽ khiến bạn cảm thấy nhẹ nhàng, bình yên hơn đấy.
Valentine có thể là ngày vui của người này nhưng cũng là nỗi buồn của người khác. Dù bạn đang hạnh phúc hay cô đơn thì hãy tận hưởng cuộc sống với một trái tim đầy nhiệt huyết và tích cực nhé! Hy vọng với những dòng thơ, hình ảnh, stt Valentine buồn sẽ giúp bạn giải tỏa được cảm xúc của mình.
Đừng quên theo dõi VOH - Sống đẹp để cập nhật liên tục những kiến thức mới nhất, hấp dẫn nhất.

Link nội dung: https://tcquoctesaigon.edu.vn/hinh-anh-ngay-valentine-buon-a78321.html