Tuổi thơ với trái xoài non

Cây xoài vốn không còn xa lạ với bất cứ ai, thế nhưng khoảng hơn chục năm đổ về trước, xoài lại là giống cây ăn quả lạ, hiếm có ở miền Bắc. Xoài bắt đầu ra hoa khoảng giữa tháng Tư dương lịch và đậu quả vào đầu tháng Năm. Trái xoài lớn rất nhanh, chỉ cần trời nắng vài ngày hoặc một, hai tuần sau, từ một hạt đậu con con trên cành chẳng ai để ý quả xoài đã lớn bằng cái chén, rồi cái ấm trĩu trịt cả cành. Vì thế mà vườn của ngoại tôi lúc nào cũng náo nhiệt bởi tiếng trẻ con tụ tập, đơn giản vì ở đó có cây xoài. Và khi những trái xoài mới chỉ non mềm trên cành là đám trẻ con ấy lại tính kế vượt hàng rào vào vườn trèo cây "ăn trộm".

Hồi nhỏ tôi cũng mấy lần đi ăn trộm, trộm toàn đồ để ăn nên gọi là "ăn trộm" để đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Xấu tốt không dám bàn vì lúc kia còn nhỏ và nhận thức về quyền sở hữu một vật của người nào đó với đám trẻ chúng tôi là vô cùng hạn chế, nhưng rõ ràng là ăn trộm hồi đó có nhiều chuyện để kể và khi nghĩ lại thì vừa vui, vừa buồn cười.

Tính tôi lúc nhỏ nhát lắm, đến bây giờ vẫn nhát. Thêm nữa, bố mẹ quản lý anh em tôi rất chặt, tuy bận rộn nhưng thường gửi anh em tôi cho ông bà ngoại quản lý. Ông bà nổi tiếng khó tính nhất làng nên tôi không bao giờ dám “phạm tội” một mình, tôi toàn làm “đồng phạm”, “đồng đảng” hoặc là kẻ chủ mưu trong những trò nghịch ngợm của đám trẻ con trong làng.

Hồi đó, cây xoài trong vườn ngoại được ông chăm rất kỹ, mùa xoài nào cũng sai trĩu trịt, cây xoài cao phải hơn 5 m, nhìn từ dưới gốc lên chỉ toàn thấy quả là quả. Vì là giống xoài Thái, mang từ miền Nam về trồng nên ông không cho hái sớm. Chỉ khi nào trái chín vàng, ông mới cùng các chú, các bác trong làng trèo lên hái xuống. Nhưng đám trẻ chúng tôi không hiểu điều đó, nhân lúc ông ngủ trưa, tôi rủ cả đám trẻ về trèo xoài, rồi rủ nhau vặt trái non đem chấm muối ớt, thế nhưng kế hoạch thất bại khi chỉ mới diễn ra được một nửa.

Vì cây xoài nhà ngoại rất cao nên mấy đứa được phân công trèo lên nhưng chẳng xuống được. Ổn ào hò hét một hồi đánh thức ông ngoại tỉnh giấc. Mới chỉ thấy bóng dáng ông đi từ trong nhà ra, trong cả đám ấy, mấy đứa ở dưới gốc chúng tôi chạy trốn mất, bỏ mặc mấy đứa đang ở trên cây. Rồi cả đám trên cây đều đồng thanh khóc òa lên vì sợ ông đánh. Cuối cùng mấy đứa bị ông bắt được khai ra tôi là chủ mưu rủ rê đám chúng nó đến nhà trộm xoài.

Tối ấy, tôi sợ quá trốn sang nhà bác, mãi tối muộn bố mẹ đi làm về mới sang đón qua nhà xin lỗi ông. Ông chẳng trách mắng gì tôi cả, còn ân cần bảo bố hái xuống vài trái cho tôi nếm thử. Hương vị chua chua, hơi chát và mặn cay của muối ớt khi ấy chính là hương vị tuổi thơ tôi mãi mãi không thể nào quên được.

Năm tháng trôi qua, giờ đám trẻ con ngày nào "trộm xoài" khi ấy cũng đã lớn hết rồi. Có nhiều trong số đó đã lấy vợ, gả chồng. Nhưng cứ mỗi khi mùa hè về, khi mà những cây xoài bắt đầu trổ bông và đậu quả là chúng tôi lại nhắn nhau nhắc về những kỷ niệm tuổi thơ khó quên ấy. Chẳng biết ngẫu nhiên hay là sắp đặt, thỉnh thoảng, trong những ngày hè về thăm ngoại, nơi mùa xoài non hạt còn chưa cứng hẳn sẽ có một đám trẻ con tíu tít nơi góc vườn của ngoại, y hệt như cách mà đám trẻ chúng tôi làm khi xưa.

Chạy xe trên những con đường nhộn nhịp của thành phố đến chỗ làm, bỗng nhìn thấy những cây xoài được trồng nhiều hai bên đường đang trĩu trịt quả. Lòng tôi xao xuyến nhớ lại những ký ức về kỷ niệm xưa. Kỷ niệm với trái xoài non, với bồi hồi thương nhớ về ngoại, đám bạn và chút gì đó luyến tiếc tuổi thơ ngọt ngào, êm đềm nhưng cũng náo nhiệt, nghịch ngợm đã trôi xa.

Link nội dung: https://tcquoctesaigon.edu.vn/trai-xoai-non-a49008.html