Thêm một bộ phim tình cảm nữa của truyền hình Hoa ngữ được xếp vào dạng thảm họa thời gian gần đây. Khi Tình Yêu Gặp Nhà Khoa Học được chuyển thể từ tiểu thuyết Mãi Mãi Là Bao Xa (tên phát hành ở Việt Nam). Câu chuyện kể về cô sinh viên xinh đẹp Bạch Lăng Lăng quen và yêu một tài khoản trên mạng có tên là “Mãi mãi là bao xa”. Không ngờ đó chính là vị giáo sư lạnh lùng Dương Lam Hàng mà cô đang có rắc rối với anh ta.
Ngay từ lúc mới công bố diễn viên chính và tạo hình của phim, fan nguyên tác đã tỏ ý không hài lòng vì tạo hình của nhân vật không đúng so với miêu tả. Dù biết rằng giữa nguyên tác và phim sẽ không thể giống nhau hoàn toàn, nhưng trường hợp của Khi Tình Yêu Gặp Nhà Khoa Học là quá cách biệt. Ngay cả việc cho nữ chính Bạch Lăng Lăng tóc dài dường như cũng là “nhiệm vụ bất khả thi” với tổ tạo hình.
Dù vậy, vẫn có không ít khán giả chấp nhận cho qua chuyện tạo hình, đặt hy vọng vào diễn xuất của hai diễn viên chính là Lưu Dĩ Hào và Châu Vũ Đồng. Bởi cả hai đều không phải là diễn viên mới non kinh nghiệm, đều có ngoại hình sáng sủa và diễn xuất đã được công nhận qua một số tác phẩm.
Lưu Dĩ Hào là nam thần nổi tiếng và được yêu thích ở Đài Loan. Nam diễn viên ghi dấu ấn với những bộ phim cuốn hút và có chiều sâu như More Than Blue (bản điện ảnh), Thanh Xuân Ơi Chào Em, Chúng Ta Không Thể Là Bạn… Châu Vũ Đồng năm ngoái có Kết Hôn Rồi Mới Bắt Đầu Yêu cùng Cung Tuấn khá ổn, năm nay có Nơi Xứ Người Tôi Rất Ổn được đánh giá cao.
Nhưng khi phim lên sóng, ngay cả “người qua đường” cũng không thể khen nổi Khi Tình Yêu Gặp Nhà Khoa Học. Trên trang Douban, phim được chấm 4.6 điểm, với tỉ lệ 1 sao áp đảo.
Kịch bản của Khi Tình Yêu Gặp Nhà Khoa Học được cho là coi thường những người thực sự nghiên cứu khoa học, coi thường IQ của khán giả. Ngay ở phân đoạn đầu của tập 1, những lời của Dương Lam Hàng nói trước khi trở về nước được cho là quá màu mè, sáo rỗng. Phòng thí nghiệm thì trông quá giả.
Thành tích mà Dương Lam Hàng đạt được khi chỉ ở tầm tuổi hai mươi như đoạt giải nhất Giải thưởng Tiến bộ Khoa học Công nghệ quốc gia, được nhận xét là quá ảo. Là một người yêu khoa học nhưng Dương Lam Hàng hết lần này đến lần khác đều mang chuyện tư vào chuyện công.
Nhân vật nữ chính Bạch Lăng Lăng mới là tâm điểm bị chỉ trích hơn cả. Kịch bản xây dựng cô là một người không hiểu chuyện, cư xử ngang ngược. Khi bị chỉ ra lỗi tư liệu sai trong bài luận văn tốt nghiệp, Bạch Lăng Lăng không kiểm tra xem mình đã sai ở đâu mà lại tìm cách trả đũa Dương Lam Hàng. Khi Dương Lam Hàng gửi cho cô một tập tài liệu và yêu cầu cô dịch để dùng cho buổi thí nghiệm chiều hôm sau, Bạch Lăng Lăng dùng phần mềm dịch thuật trên mạng làm qua loa và còn tự cho mình thông minh.
Kịch bản có vấn đề nhưng diễn xuất của Lưu Dĩ Hào và Châu Vũ Đồng cũng kém hơn so với khả năng vốn có của cả hai. Tương tác giữa cả hai khá gượng ép chứ không ngọt ngào hay tạo cảm giác rung động, như thể mỗi người diễn một phim khác nhau. Biểu cảm của Châu Vũ Đồng đầu phim đa số đều là mặt mày sưng sỉa, tạo cảm giác khó chịu cho người xem.
Một số bình luận của netizen xứ Trung về bộ phim:
“Kịch bản bộ phim này khiến nữ chính trở thành một người vô trách nhiệm, ngốc nghếch, luôn ngụy biện cho bản thân, nhưng có rất nhiều chàng trai thích cô ấy.”
“Tôi ráng xem đến tập 12 và kết luận nữ chính của bộ phim này chỉ là một cô nàng ích kỷ, tự cho mình là trung tâm và là một người không có khái niệm lẫn tình yêu cho khoa học gì cả!”
“Bộ phim này thực sự khiến tôi phát cáu. Tính cách nhân vật có vấn đề, cốt truyện hỗn loạn và phi logic, coi phim mà có cảm giác như bị lừa vậy. Tôi khuyên các bạn không nên xem, đã chấm điểm kịch bản là 0 điểm. Không cần cảm ơn tôi.”
“Mới đây phim Lập Trình Viên Đáng Yêu của Chúc Tự Đan đã dìm các lập trình viên xuống đáy, giờ đến lượt các nhà khoa học bị đầu độc trong phim này. Họ đã làm gì sai vậy?”
“Nữ chính sử dụng sai số liệu trong bài luận văn, nhưng thay vì kiểm tra lại thông tin này đúng hay chưa thì cô đã sưng sỉa mặt mày. Khi xin phỏng vấn vào làm việc ở phòng thí nghiệm, được hỏi một vấn đề có ngay trong luận văn của mình mà cô cũng không nhớ, lại còn đùng đùng đứng dậy nổi cáu. Nhưng sau tất cả, nam chính vẫn kiếm cho cô một công việc. Để rồi khi nam chính gửi tài liệu, dù là buổi tối, yêu cầu cô dịch cho ngày mai dùng, thì cô sau khi từ chối không được đã dịch qua loa bằng phần mềm trên mạng. Tài liệu khoa học đó! Đó là cách bạn nghiên cứu khoa học sao? Tại sao bộ phim này lại làm cho những nghiên cứu sinh đang chiết xuất các chất và nghiên cứu trong phòng thí nghiệm đến tận nửa đêm cảm thấy xấu hổ như vậy?!?”
“Nếu tôi là nam chính, kể cả đã có cảm tình trước đó, tôi cũng sẽ không yêu một nữ chính không nhớ được luận văn đại học, bỏ đi không được phép khi đang làm thí nghiệm, và sử dụng phần mềm dịch thuật để dịch ẩu tả tài liệu quan trọng… Sao mà yêu nổi?”
“Nam chính như một hoàng tử bạch mã thích một cô nữ chính không biết gì, cô ta cứ vướng vào các rắc rối, và chắc chắn chàng hoàng tử sẽ gỡ rối cho nàng. Không có hoàng tử, nữ chính chỉ khóc hoặc sưng sỉa tức giận. Đây có phải là tình yêu thời hiện đại không? Không, đây là thuốc độc!”