Theo anh, burnout thật sự là gì? Đó là kiệt sức thể chất hay là khi tinh thần không còn muốn tiếp tục? Anh có từng trải qua cảm giác burnout chưa?
Với tôi, burnout là lúc mình không còn sức để bước tiếp, cả thể chất lẫn tinh thần đều chạm đáy. Nó không giống mệt mỏi thông thường. Mệt thì nghỉ một chút là khỏe. Còn burnout… là kiểu kiệt quệ mà đến cả việc thở sâu cũng thấy nặng nề.
Có một thời gian dài, tôi bị ám ảnh bởi tiếng thông báo tin nhắn. Zalo, email, điện thoại cứ “ting” một cái là thấy lo sợ. Vì tôi biết đằng sau mỗi thông báo đó là một việc mới, một nhóm người mới, một deadline khác nhau. Đôi khi tôi thấy mình như đang chới với giữa nhiều đợt sóng thông tin và yêu cầu.
Cũng từng có lúc, tôi chỉ muốn bước ra khỏi vòng xoáy đó. Nhưng rồi nhìn xung quanh, thấy những biến động xã hội, thị trường khó khăn, bạn bè mất việc… tôi lại gồng lên giữ cho bằng được công việc của mình. Không dám nghỉ. Không dám ngã. Lúc đó, tinh thần nặng nề lắm. Mỗi ngày mở mắt ra là một trận chiến.

Cái khoảnh khắc tôi nhận ra mình đang quá tải thật sự. Đó là vào năm 2023. Tôi đang làm một dự án nghiên cứu văn hóa cùng British Museum - một dự án mà tôi đặt rất nhiều tâm huyết. Làm được 6 tháng thì cơ thể và tinh thần không còn gắng thêm được nữa. Một đêm khuya, lúc 1 giờ sáng, khi cảm giác như bị nhấn chìm trong hỗn độn, tôi gọi cho cộng sự ở bên Anh để xin rút lui. Họ tức giận, trách tôi làm ảnh hưởng tới tiến độ. Nhưng tôi biết, nếu còn cố thêm, thì không chỉ tôi đánh mất mình, mà dự án cũng sẽ không thành công.
Và cũng đã có lần tôi nhập viện vì bị ngộ độc và tai nạn. Thế nhưng vào đến viện, tôi vẫn bật laptop làm việc vì… khách cần. Làm được vài tiếng thì đuối quá, tôi đành nhắn xin đối tác cho tôi nghỉ một chút để thở.
Tôi còn nhớ cảm giác lúc đó rất rõ. Chạm tới tận cùng giới hạn.