Bạn hỏi [adult swim] là cái quái gì ư?
Hỏi hay đấy!
Đa phần là những thứ như vầy:

Nhưng không chỉ có thế thôi đâu, không tin bạn cứ thử google search mà xem.
Whoa Woah!!! Cái chết tiệt gì vậy?!? Hay thế!!!
Nếu search rồi thì xin bạn hãy bình tĩnh, cứ ngồi lại mà nghe đã.
Kể từ khi truyền hình ra đời, rất khó để có được một nhà đài thông hiểu tình cảm của cả một thế hệ và lại có khả năng đáp ứng cho họ ngay lập tức. Với thế hệ chú cậu của mình, những người của thập niên 80, thì đó là đài MTV, nhưng với thế hệ khoảng sau 90 của mình thì mình nghĩ đó là Adult Swim. Thứ này gọi là Người Lớn Tắm hay Bể Người Lớn? Gọi kiểu gì cũng được vì gọi thế nào nghe cũng phi lý và nhây nhớt.
Để giới thiệu thì Adult Swim là thứ đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến đế chế hoạt hình mà chúng ta được xem bây giờ. Nhưng không chỉ vậy, mọi lĩnh vực văn hoá internet, âm nhạc, nghệ thuật, phim ảnh, đồ hoạ, truyền thông,… mà ta thấy hiện nay đều có nhiều yếu tố bắt rễ từ adultswim. Adult swim còn chịu trách nhiệm cho việc đã tạo ra hơn 50% số meme của thế giới và góp công lớn cho việc xây dựng văn hoá và lịch sử internet tới tận bây giờ. Còn về lịch sử thì khởi nguồn của nó, [adultswim], thì không hề đơn giản.

Hãy quay về năm 1992, khi Ted Turner bắt đầu cho phát sóng Cartoon Network, phải, chính kênh mà trẻ con đứa cũng xem nhưng ít khi đọc nổi cái tên, vào lúc khởi điểm kênh này không hề có một chương trình gốc nào để chiếu và được tạo ra chỉ để hỗ trợ thư viện hoạt hình của MGM. Turner kiểu như bị sếp vất cho cái kênh này mà làm, nên về mặt bản chất thì kênh này chỉ là kênh phát sinh của nhà sản xuất Hannah-Barbera. Nhưng Turner đã tận dụng điều ấy, ông liều lĩnh thực hiện bước nhảy đột kích đến các chương trình gốc. Và chương trình gốc đầu tiên ấy là Space Ghost: Coast to Coast. Đó là chương trình sản xuất bởi sự ngớ ngẩn có chủ đích của Mike Lazzo, người sản xuất chương trình hàng đầu lúc đó của Cartoon Network mà sớm sau này chuyển sang đứng đầu Adult Swim. Lazzo là fan bự của phim hoạt hình chiếu tạm có tên Space Ghost trên truyền hình năm 1966, và trời xui đó là ông được tiếp cận với phim qua thư viện lưu trữ của Hanna-Barbera nên ông đã có ý tưởng tái sử dụng lại những cảnh hoạt hình có sẵn và cắt ghép chúng thành những buổi phỏng vấn diễn viên và nghệ sĩ, nói cho dễ hiểu đó là đem một nhân vật siêu anh hùng hoạt hình lỗi thời đi làm talk-show.
Vậy sao tự dưng lại phải tái chế hoạt hình từ những năm 60? Thì, trong bốn năm đầu phát sóng của chương trình, về căn bản là họ không kiếm được một đồng nào để phân bổ lại cho ngân sách sản xuất. Space Ghost đã hoàn toàn là công sức tình nguyện tích cóp lại vì nhà đài vào thời điểm đó chẳng lấy một xu dính túi. Không hề có một sự đảm bảo nào được đặt ra, nên tất cả chỉ là một thử nghiệm khô máu. Nhưng chính nhờ sự thiếu ngân sách sinh cái vẻ cùi cùi đã cho Space Ghost một thẩm mĩ độc nhất và khác biệt hoàn toàn với mọi chương trình đêm muộn khi ấy. Mình xin trích một câu của chương trình phỏng vấn của Space Ghost, ở đây anh đang phỏng vấn các nhân vật hoạt hình của các show khác đồng nhà đài.
“Để tôi hỏi anh này, bố anh là người, đút dương vật người vào trong cái âm đạo cá mập của bà mẹ cá mập của anh. Và anh cứ ngồi yên để cho chuyện đó xảy ra? Thảm hại, cái đồ quái thai.”
Space Ghost
Đa số những nội dung được chiếu trên kênh đều mang tính thể nghiệm và một vẻ quái đản. Nó như một kiểu “phản hài kịch”, thứ đã khiến cho hài kịch tình huống trở nên nổi tiếng, đó là cái cảm giác buồn cười vì sự lạ lẫm và châm biếm được đặt trong bối cảnh thực tế, kiểu mà ta thường được thấy trong các chương trình Nathan For You hay Eric Andre Show (riêng show này là show lấy ý tưởng trực tiếp từ Space Ghost nhưng phóng viên là người thật).
Vào năm 2000, sau sự thành công của Space Ghost, vài chương trình mới đã được lén lút cho ra đời dưới cái lốt gọi là “chương trình đặc biệt” để thử phản ứng của người xem. Những chương trình đó gồm: Sealab 2021, Harvey Birdman: Attorney at Law, The Brak Show, và Aqua Teen Hunger Force. Tất cả đều là phụ phẩm (spin-off) trực tiếp từ Space Ghost, đều vận dụng thủ pháp tái chế hoạt hình cổ lỗ sĩ mà Lazzo và đội ngũ của anh đã tiên phong.
Chưa đầy một năm sau, vào ngày 2 tháng 9 năm 2001, năm chương trình trên, cùng với Home Movies, đã thành hình một thương hiệu có vị trí đàng hoàng trong khối chương trình hoạt hình đêm muộn của Cartoon Network: Adult Swim.
Khi đó Adult Swim được coi như một khối chương trình thay thế khi phần lớn lượng khán giả chủ đạo của Cartoon Network đã lên giường đi ngủ. Nhưng họ không hề ngủ. Họ thức hằng đêm, chăm chú xem những mảnh hoạt hình thể nghiệm kỳ lạ này, xem chúng đào sâu khám phá và định nghĩa lại hoạt hình. Nó thậm chí còn thay đổi ý niệm về truyền hình, bởi vì Adult Swim không chỉ là một đài, một kênh. Qua năm tháng nó đã tiến hoá, trở nên chính nó, một thứ có cốt cách, có tiếng nói riêng, đưa tiếng nói đến thẳng khán giả. Theo dõi Adult Swim không phải là xem các chương trình riêng biệt, mà là trải nghiệm toàn bộ nội dung được chiếu trong đêm muộn: chương trình, quảng cáo, biếm hoạ, âm nhạc, đoạn giới thiệu, và tất nhiên là đặc sản phá vỡ bức tường thứ bốn của những đoạn bump, nơi nhà đài giao tiếp trực tiếp với người xem, ví dụ như
“Adult Swim chứa những nội dung cũ rích của thời đại trước, có thể gây nhàm chán cho một số người xem.”
Adult Swim Bumps
Adult Swim được tạo ra dành cho những người hâm hộ, vì đây là nhà đài đầu tiên thực sự đem lại cảm giác tương tác với người xem; họ sẽ trả lời email, thoải mái đối thoại với khán giả, bạn có thể trình các tác phẩm minh hoạ hoặc nhạc của mình lên để các nhà sản xuất chương trình xem qua, và thậm chí có thể được họ đem chiếu lên truyền hình. Có người đạt được cả sự nghiệp nhờ được chiếu trên Adult Swim. Nhà đài này đã giúp quảng bá sự nghiệp cho hàng tá nghệ sĩ, họ thậm chí tăng độ nổi tiếng của nhóm nhạc Odd Future cực xàm lông qua chương trình Loiter Squad của họ. Bạn có biết Tyler, The Creator, Earl Sweatshirt và Frank Ocean không? Ba tên ca sĩ/rapper này khởi đầu tự nghiệp từ đây đó.
Và hơn nữa đó là Death Grips, ban nhạc đã đẩy âm nhạc đến một cực hạn mới của nó.
Còn cả MF DOOM, Danger Mouse, Killer Mike,… Tất cả những nghệ sĩ này đều dùng Adult Swim như là cầu nối đến với khán giả. Nó đã phá vỡ thứ nền tảng truyền hình bắt người sáng tạo phải làm ra sản phẩm theo các dịnh dạng được yêu cầu. Ngay cả một chương trình như Children’s Hospital, khởi nguồn là một web-series, mà vẫn được bê lên chương trình đêm để chiếu trên TV đó thôi. Adult Swim cũng là nhà đài đầu tiên liên hệ được với thế giới kỹ thuật số, với internet. Họ tận dụng thời thế và sự kết nối để tìm những sáng tạo từ khắp nơi và quy tụ nó về. Nhà điều hành phát triển Walter Newman đã từng phát biểu:
“Chúng tôi luôn luôn, nhất là Adult Swim, cố gắng hết sức để tiên phong vượt qua lẽ thường và mang đến cho khán giả những thứ mà họ chưa từng thấy ở bất cứ đâu. Và điều đó đi kèm với việc trực tuyến, nên chúng tôi thuê những người biên soạn qua các tài khoản Twitter, chúng tôi chụp hình, đi tìm trên mạng, và như bạn biết, tìm trên Instagram, tìm trên Facebook, tìm trên Vine, kiểu vậy. Với tôi nó chỉ là cố gắng thu thập càng nhiều nội dung càng tốt và tìm xem cái nào có thể sử dụng được.”
Aldut Swim còn trở thành bến đỗ cho những chương trình đã hoặc sẽ sớm bị huỷ. Nó đã đóng vai trò chính cho việc hồi sinh một trong những tượng đài hoạt hình của kênh FOX, Family Guy. Kênh này đã có một đoạn tái xuất giới thiệu bởi nhân vật chính của Family Guy:
“Chào, tôi là Peter Griffin. Vào chủ nhật tuần tới, Adult Swim sẽ chiếu một tập của Family Guy mà FOX đếch thèm chiếu, nhưng đồng chí tốt bụng của Cartoon Network thì có. Tuy nhiên, tôi nghĩ phải làm một số thay đổi, vì tôi “gây tranh cãi” quá mà.”
Sau khi bị huỷ vào năm 2003 và được chiếu lại trên Adult Swim, bộ phim đã bùng nổ trên bảng xếp hạng, nhân số người xem lên gấp 200%, và trong chưa đầy một năm FOX đã phải cho chiếu lại nó thêm một mùa nữa. Chương trình còn thậm chí chọc ngoáy vụ FOX đối xử bất công này trong những tập sau, ví dụ như câu tiêu đề:
“Việc gì phải xem cái của nợ này trên FOX. Xem Family Guy chiếu trên Adult Swim vui hơn nhiều vì chúng tôi không cắt hết những cảnh hài hước nhất“
Lại đến năm 2007, một cuộc làm mới lớn lại diễn ra với Futurama, số lượt xem cũng tăng vụt sau khi chương trình được chiếu tiếp trên Adult Swim.
Nhưng có lẽ đóng góp lớn nhất của Adult Swim cho truyền hình, đó là việc họ đã giới thiệu anime trưởng thành cho người xem Mỹ, và điều đó bắt đầu với Cowboy Bebop vào năm 2001. Các anime theo hơi hướng người lớn này đã trở thành xương sống cho nhà đài. Giống như một kiểu mở rộng của đài Toonami, mà đáng cười là sau đó đài này lại phải sát nhập với Adult Swim sau chiến dịch tái thiết của mình. Diễn viên lồng tiếng Steve Blum, nổi tiếng với các giọng cho các nhân vật nam chính trong anime đã có lời phát biểu như nói lên tấm lòng người xem.
“Cảm ơn Cartoon Network, cảm ơn William Street, và những ai ở Adult Swim, vì đã thực sự lắng nghe tiếng nói của mọi người. Các bạn đã nói lại chúng rất to và rất rõ đến với khán giả.”
Nhưng Adult Swim không phải là về trao cho tác phẩm một cơ hội thứ hai, mà là trao cho tác phẩm một cơ hội đầu tiên. Nó là chỗ để người sáng tạo sáng tạo. Là nơi để thử nghiệm và sai sót. Nó kỳ ảo và lộn xộn. Là chỗ chào đón sự liều lĩnh ăn nằm chịu chơi. Là nơi sẽ không lập tức vùi dập một chương trình có nhân vật chính là các món thức ăn nhanh.
Nếu Adult Swim huỷ chương trình yêu thích của bạn? Đó là điều tốt. Vì quan trọng là nó đã cho bạn một chương trình yêu thích. Vì đa số chúng đều không được tạo ra với mục tiêu kéo dài, chúng chỉ là phù du, gợi cho ta nhớ lấy vô thường, một thứ gì đó thoáng qua, không bền lâu, nửa vời, và đó là điều khiến chúng trở nên đặc biệt. Tất cả là về sự tự phát, sự tự nhiên, là về cộng đồng, là về trải nghiệm, là cuộc sống, và đó là thứ mà bạn sẽ không bao giờ có được từ Netflix hay bất cứ đài nào khác.
LeQl