Dâm là từ khó định nghĩa, tình trạng này cũng không mấy rõ ràng, ngay cả những tác giả nổi tiếng cũng chưa đi đến thống nhất.
Theo Từ điển tâm lý của Bác sĩ Nguyễn Khắc Viện (1991) thì dâm là ham tìm khoái cảm qua sự giao hợp nam nữ. Nếu quan niệm như vậy thì… hơi kẹt, vì đây là đặc tính sinh tồn, chính nhờ con người tiền sử… “ham tìm khoái cảm” kiểu đó, nhân loại mới còn hiện diện trên hành tinh. Vào thời điểm mà đi săn ma-mút, câu cá… rất cần thiết để sống còn, nếu không có khoái cảm này, đàn ông chẳng có lý do gì “sinh hoạt nam nữ” (lúc đó chưa hình thành khái niệm vợ chồng) dẫn đến “hậu quả” là duy trì chủng loại đến nay. Từ điển tiếng Việt của Viện Ngôn ngữ học (1992) định nghĩa dâm hay dâm dục, là ham muốn thú nhục dục quá độ hoặc không chính đáng. Tuy không ghi rõ nhưng chắc ai cũng hiểu “không chính đáng” là đi ngược lại với luân thường đạo lý, và nếu như vậy, thì ham muốn thú nhục dục với ông xã hợp pháp, không phải là dâm (hay dâm dục) vì hết sức chính đáng, về mặt sinh học, “quá độ” là một khái niệm không được chấp nhận, vì con người không có khả năng đó, ngoại trừ trường hợp dùng thuốc. Cụ thể, nếu khả năng chỉ tối đa 4 chén cơm thì không tài nào nuốt nổi 5 chén, và khi muốn vượt quá giới hạn sinh lý, là cơ thể sẽ từ chối đáp ứng ngay. Tất nhiên là giới hạn này thay đổi tùy theo từng người, nhưng đối với một con người nào đó, khó thể có sự quá độ sinh học. Tiếp theo, dâm đãng là: không tự kềm chế trong những ham muốn thỏa mãn nhục dục, thế nhưng, đối với vợ chồng, nếu cả hai đồng “ham muốn thỏa mãn nhục dục”, và đều “không (thèm) tự kềm chế”, thì có phải dâm đãng không? Và có “mắc mớ” gì tới ai không?